Canh bạc của Ukraine khi quyết định tấn công sang vùng Kursk của Nga
Nó có lẽ báo trước một giai đoạn mới của cuộc chiến, bởi vì những vụ xâm nhập vào đất Nga của Ukraine giờ đây đang mới mẻ theo cách nào đó. Trước đây nó thường được thực hiện bởi những người vốn là công dân Nga nhưng chiến đấu cho Ukraine với sự hỗ trợ quân sự của Ukraine.
Nhưng lần này thì khác. Ít nhất là theo phía Nga thì quân chính quy Ukraine là những người thực hiện cuộc tấn công vào Nga. Đây là một động thái hiếm hoi của các tướng lĩnh Ukraine, những người đã bị chỉ trích rất nhiều trong 18 tháng qua là quá bảo thủ và chậm chạp.
Hôm 6/8, Ukraine đã lấy những nguồn lực rất cần thiết của họ cộng với các lính mới để tung vào bên trong lãnh thổ Nga. Hiệu quả ngay lập tức của nó đã thỏa mãn được 2 nhu cầu: Thứ nhất là một tiêu đề truyền thông làm bẽ mặt người Nga và kích thích nhuệ khí của người Ukraine. Thứ hai là binh sỹ của Nga phải phân tán để chi viện cho biên giới của họ.
Sau hàng tuần Kiev nhận các tin tức xấu, trong đó lực lượng Nga đã tiến chậm nhưng chắc hướng về các trung tâm quân sự của Ukraine như Pokrovsk và Sloviansk; bỗng Moscow lại phải vật lộn để củng cố mặt trận quan trọng nhất của họ là biên giới.
Nhưng dù cho hôm 7/8, Kiev đã từ chối nói bất kỳ điều gì về cái mà Tổng thống Nga Putin gọi là “sự khiêu khích lớn”, sự thông thái của canh bạc này vẫn bị ngay chính các nhà quan sát Ukraine nêu lên.
Có thể có một chiến lược lớn hơn ở đây. Ít nhất là hiện giờ Sudzha đã một phần nằm dưới kiểm soát của Ukraine. Nó nằm cạnh một nhà máy lọc dầu Nga ngay trên biên giới. Nhà máy đó là nguồn cung cấp khí đốt chính cho châu Âu đi qua Ukraine.
Thỏa thuận cung cấp khí đốt đó được nói là sẽ kết thúc vào tháng 1 tới và vụ tấn công qua biên giới Nga có thể là một nỗ lực nhằm cắt đứt nguồn lợi tài chính béo bở cho Moscow – điều đã khiến Kiev tức giận kể từ khi Nga bắt đầu phát động chiến tranh đầu năm 2022. Đến ngày 8/8, vẫn chưa có dấu hiệu công khai nào cho thấy nguồn cung khí đốt này bị ảnh hưởng.
Tuy nhiên vẫn có những câu hỏi lớn về mục tiêu chiến lược của Oleksandr Syrskyi - vị chỉ huy tương đối mới của Ukraine. Sự chia rẽ trong bộ chỉ huy của ông, gần đây đã được đồn đại trong công chúng. Các thuộc cấp trẻ hơn đang đặt câu hỏi về sự sẵn sàng của Syrskyi về chịu đựng thương vong lớn trong các trận chiến tiêu hao ngoài mặt trận, trong đó quân Nga luôn áp đảo về số lượng.
Đó là một tư duy từ thời Xô viết và Syrskyi là người từ kỷ nguyên đó. Nhưng những ai đang chết hoặc trở về nhà trong tình trạng tàn phế thường là từ một thế hệ trẻ hơn. Họ có lẽ thường coi trọng sự khéo léo và mưu mẹo hơn là sự kiên nhẫn tàn bạo.
Trong nhiều tháng, Ukraine đã ưu thế hơn trong việc nhắm mục tiêu vào cơ sở hạ tầng trong lãnh thổ Nga như đường băng sân bay, căn cứ hải quân, nhà máy lọc dầu nhằm gây các thiệt hại lâu dài cho nền kinh tế và cỗ máy chiến tranh của Nga. Nhưng lần này thì lại khác. Đưa một lượng lớn bộ binh vào sâu hàng dặm trong đất kẻ thù – nơi mà tuyến tiếp tế của Ukraine sẽ gặp nguy hiểm hơn và các mục tiêu được xác định là khó theo đuổi hơn.
Động thái này diễn ra ở thời điểm khi nỗ lực của người Ukraine đã bắt đầu trông thấy lợi ích hữu hình từ việc các vũ khí phương Tây cuối cùng cũng chuyển tới.
Máy bay chiến đấu F-16 có thể gây áp lực với ưu thế trên không đang suy yếu của Nga trong nhiều tháng tới. Điều đó có nghĩa là bom lượn tấn công bộ binh Ukraine trên mặt trận sẽ ít đi và tên lửa bắn vào các khu vực đô thị Ukraine sẽ giảm xuống. Đạn dược vẫn là vấn đề với Kiev nhưng chắc chắn cung cấp của phương Tây cuối cùng có thể lấp đầy khoảng trống.
Vậy thì tại sao lại có hành động rủi ro cao như việc tấn công sang Nga lúc này? Nếu chúng ta nhìn xa hơn tin tức tích cực trước mắt tổng thống Zelensky thì những mục tiêu khác sẽ hiện ra. Lần đầu tiên trong chiến tranh, chuyện đàm phán đã được đề cập tới. Nga có thể được mời tham dự hội nghị hòa bình tiếp theo do Ukraine và các đồng minh tổ chức.
Mặc dù tỉ lệ người Ukraine ủng hộ đàm phán đang là thiểu số nhưng nó đang gia tăng. Khả năng Trump thắng cử ở Mỹ đang treo lơ lửng trên đầu Kiev. Phó Tổng thống Harris có thể duy trì sự kiên định như Tổng thống Biden về vấn đề Ukraine. Nhưng điều quan trọng cần nhớ rằng chính sách đối ngoại phương Tây là thứ hay thay đổi và dễ kiệt sức. Việc NATO khăng khăng hậu thuẫn Ukraine là một ngoại lệ. Và khi cuộc chiến sắp bước vào năm thứ 4, các câu hỏi về việc kết thúc nó sẽ trở nên lớn tiếng hơn.
Liệu có bất kỳ giá trị thực sự nào cho Ukraine để chiến đấu và hy sinh mà không có viễn cảnh thực tế về việc thu hồi lại lãnh thổ đã bị Nga chiếm đóng? Liệu Nga có muốn một cuộc chiến không giới hạn, trong đó họ mất hàng ngàn người chỉ để tiến lên được vài trăm met và chứng kiến khả năng quân sự rộng lớn hơn của mình bị hao mòn dần dần vì các cuộc tấn công tầm xa của Ukraine không?
Với triển vọng giải quyết thông qua đàm phán hiện nay đã bớt xa vời hơn, cả hai phía sẽ tranh thủ để cải thiện tư thế chiến trường của mình trước khi ngồi vào bàn đàm phán. Vẫn chưa rõ rằng việc Ukraine tiến quân vào Kursk có mang động cơ như vậy không hay chỉ đơn giản là để gây thiệt hại ở chỗ yếu của kẻ thù.
Nhưng dù sao thì đây cũng là một canh bạc lớn và hiếm hoi trong điều kiện Kiev chỉ có nguồn lực hạn chế và nó có thể báo hiệu rằng người Ukraine tin rằng sự thay đổi lớn hơn đang ở phía trước.
Theo CNN